Âm Nhạc Không Biên Giới
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Âm Nhạc Không Biên Giới

Âm nhạc kết nối trái tim
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Latest topics
» [Mp3] Tiếu Hồng Trần - Đổng Trinh
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeWed Oct 24, 2012 11:06 am by Bao Thanh Thien

» Giới thiệu các ca sĩ hải ngoại
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Oct 05, 2012 2:07 pm by Bao Thanh Thien

» [Công nghệ] Mẹo hay cho bạn
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Jul 03, 2012 9:32 am by Bao Thanh Thien

» [Âm nhạc] Điểm tâm cùng âm nhạc
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Jul 03, 2012 8:55 am by Bao Thanh Thien

» [Sự kiện] Tin "nóng" hàng ngày
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Jul 03, 2012 8:51 am by Bao Thanh Thien

» [Thể thao] Góc nhìn thể thao
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Jul 03, 2012 8:49 am by Bao Thanh Thien

» [Thời trang] Thời trang phong cách
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeMon Jul 02, 2012 10:38 am by Bao Thanh Thien

» [Phim truyện] Cận cảnh trường quay
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Jun 22, 2012 8:50 am by Bao Thanh Thien

» [Thời trang] Top model
Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeMon Jun 18, 2012 11:01 am by Bao Thanh Thien


 

 Tản mạn cuộc sống ~!

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeThu Feb 09, 2012 10:29 am

Muộn màng khi ta gặp nhau

Tản mạn cuộc sống ~! 1292585530-chuyen6

Chào ngày mới!!!

Mở mắt ra, ta thấy lung linh vô vàn điều kì diệu từ cuộc sống.

Nắng vẫn nhảy múa qua từng cành cây, ngọn cỏ… Nắng vẫn đậu hiền hòa trên đôi mắt, bờ môi nàng thiếu nữ xinh tươi…. Gió vẫn nhẹ ngân lên những khúc du ca tình tự… Mây vẫn bềnh bồng trôi, chở nặng những bâng khuâng, những xuyến xao, e ấp…

Và ta… ta vẫn độc bước trên con đường tình mê mãi, ngỡ tưởng chạm tay đến bến bờ của hạnh phúc giữa chốn nhân gian… nhưng thoắt một cái… hương yêu vụt tan biến, ta nhận ra những thứ ta đang ấp ôm chỉ là ảo ảnh, phù hoa, là chút mông lung, sương khói bẽ bàng…

Ngỡ ngàng… nhưng ta không có gì phải tiếc nuối hay ân hận…

Thoáng buồn… nhưng ta cũng chẳng thể dằn vặt, khổ tâm như thế mãi…

Bởi ta đã yêu cái mơ hồ ấy dù rất ngắn ngủi…

Ta đã yêu cái hình dung ấy dù quá mong manh…

Ta đã yêu cái tên ấy dù chỉ là duyên tao ngộ…

Và ta đã từng ngày sống với những khoảnh khắc bình yên chốn thiên đường.

Giờ đây, ta trở về là chính ta… không ưu tư… không phiền muộn…

Và ta mong người cũng như thế, người nhé!!!
a yêu người!!!

Nếu thời gian có quay trở lại ta vẫn chọn tình yêu ta xây đắp cùng người. Một tình yêu trong như sương, xanh như mây và hiền hòa như nắng ấm. Thậm chí ta sẵn sàng đánh đổi nụ cười, để chỉ mong có được trọn vẹn những cung bậc của tình yêu: vui, buồn, sướng, khổ, hạnh phúc hay bất hạnh. Để được đi qua hết những hỷ, nộ, ái, ố của cuộc đời, dù ta phải trả giá là vết sẹo nơi con tim thơ ngây không một phương thức nào chữa trị nổi theo thời gian.

Ta bằng lòng đánh đổi tất cả để ta biết vòng tay của người ấm hơn áo khoác mùa đông, môi người ngọt hơn viên kẹo bọc đường mà ta từng thưởng thức và tình yêu của người nồng nàn hơn hương hoa, bao la hơn đại dương, tinh khiết hơn kim cương và quý giá hơn bất cứ một thứ vật báu nào trên thế gian này.

Ta chỉ mong, thời gian đừng vô tình xóa nhòa của ta tất cả, để ta chôn kín chuyện tình của ta vào sâu nhất nơi con tim. Ta đặt tên chúng là kỉ niệm. Ta trân trọng rửa những vết hoen ố của thời gian, những dung tục của miệng đời, những dè bỉu của thế gian, để ta tôn thờ người – chỉ người mà thôi.

Ta yêu người và người cũng yêu ta nhiều như tình yêu của ta, người nhé!!!
Ta mất người!!!

Chỉ vì ta không dám đấu tranh để giành lấy tình yêu của ta từ hố sâu và vực thẳm. Và người cũng không còn đủ niềm tin và lòng kiên nhẫn nói yêu ta thêm một lần nữa. Giao ước giữa ta và người xem như đứt đoạn.

Ta tiếc nhưng ta không còn đau nữa…

Bởi ta hiểu yêu thương này qua đi, yêu thương khác sẽ lại đong đầy và biết đâu người sẽ hạnh phúc hơn khi chẳng đi cùng ta…

Ta vốn không thuộc về thế giới của người, chỉ là vô tình ta đi lạc trong những tâm sự ngổn ngang của người, những đau đớn, xót xa ấy và như một lẽ tự nhiên, ta đồng cảm cùng người…

Còn khi ta lẻ loi nhất, cô đơn nhất, yếu đuối nhất, người đứng về phía ta, bảo vệ ta và ta thầm mong được có người trong cuộc đời ta, để người yêu thương ta, che chở cho ta và ta đặt tên đó là tình yêu.

Ta yêu người – chút tình thơ dại.

Người yêu ta – mãnh liệt hơn ta tưởng.

Ta thầm trách bản thân không chịu viết trọn vẹn ước mơ cùng người, để tên người và tên ta cứ lần lượt đứng cạnh nhau, rồi bị gió xô đẩy ra xa nhau, bị thói đời bạc bẽo chen vào, và rồi cuối cùng số phận gạch tên ta ra khỏi cuộc đời của người.

Ta có đau và hụt hẫng nhưng ta vẫn mỉm cười: biết đâu đó sẽ là cách tốt nhất để ta rời xa người và người sẽ quên được ta.

Ừ! Đành tự an ủi mình như vậy đi… ta sẽ bình yên, không bị tổn thương, dù chỉ là trong thoáng chốc.

Người ơi, ta không đủ can đảm đối mặt cùng người nhưng ta yêu người nhiều hơn cả những gì ta muốn nói…

Người còn tin ta nữa không người???


Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Feb 14, 2012 10:50 am

Mong manh con gái

Tình yêu và hạnh phúc là một hành trình dài bất tận. Yêu - giận - chia tay và cứ thế mỗi người khi lớn lên, con tim biết rung cảm là lúc chúng ta bắt đầu bước vào hành trình để biết được hạnh phúc và cả những nỗi đau hay sự chịu đựng. Có người nói rằng "Chia tay là một lẽ tự nhiên vì nếu không thử hết mảnh ghép khác thì làm sao biết được ta thuộc về mảnh ghép nào".

Chia tay có thể làm con gái đau đớn, khiến trái tim con gái không thở được, làm nước mắt rơi dài mỗi đêm, làm con gái cứ phải thắc mắc là ta đã làm gì sai ư? Nhưng bù lại, chia tay dạy con gái mạnh mẽ để vượt qua đau khổ. Nó dạy con tim ta bình yên hơn sau sóng gió. Nó cũng dạy rằng "nước mắt chỉ khóc cho những người xứng đáng với tình yêu của ta, con gái à".

Là con gái sẽ chẳng mạnh mẽ được như con trai, không thể nói quên là quên, nói đi là quay lưng ra đi, không thể cười khi khóe mắt còn ứ lệ. Con gái yếu đuối, thương lắm là vậy. Con gái nhu mì để cho nỗi nhớ vào tim. Con gái cũng mong chờ một cuộc gọi từ bên phía ấy... Nhưng nếu đó không bao giờ là điều con gái hy vọng thì hãy vui lên con gái nhé!
Một chuyện tình đẹp là sau khi tan vỡ, cả hai người vẫn nhớ vẹn nguyên về nhau.
Một chuyện tình cao thượng là khi chỉ có một người nhớ trọn nỗi nhớ của cả hai người.
Một chuyện tình buồn là khi những ký ức đã chẳng còn người nào nhớ tới...
Vậy nên nếu con gái đã nhớ thì đó là một tình yêu cao thượng dành cho người mình từng yêu. Con gái nên vui vì điều đó bởi con gái đã không đi ngược lại với lý lẽ của con tim. Con gái hãy nghĩ rằng vẫn còn nhiều mảnh ghép khác đang chờ phía trước, chắc chắn con gái sẽ gặp được mảnh ghép đúng với tình cảm của mình.

Chia tay có thể làm người ta yêu được bình yên và hạnh phúc hơn với người khác thì hãy đừng buồn con gái nhé! Con gái hãy cứ đơn giản nghĩ rằng hạnh phúc của người là cuộc sống của ta. Con gái đừng suy nghĩ là sẽ không có ai yêu thương ta được như người cũ bởi thế gian này còn có biết bao người vẫn đang chờ để được chăm sóc con gái, chỉ có điều ta vẫn chưa nhận ra đó thôi.

Níu giữ hạnh phúc khi vẫn còn có thể và bình yên buông tay khi những cố gắng là vô vọng. Con gái hãy tiếp tục mỉm cười vì cuộc sống nếu thiếu nụ cười sẽ buồn chán lắm! Con gái hãy mở trái tim đưa những kỷ niệm cũ vào góc nhỏ và giữ lấy như một động lực để tiếp tục yêu thương cuộc đời này nhé!

Con gái hãy nhớ: "Nỗi đau và hạnh phúc luôn tồn tại với nhau để tạo nên một tình yêu chân thành, mở ra những tin yêu mới vì phải như vậy mới là cuộc đời, con gái à!".
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Feb 14, 2012 10:57 am

Hạnh phúc là khi biết yêu

Những cung đường dài như vô tận, cả nồng nàn, hờ hững, cả hạnh phúc, khổ đau. Mà ai chả vậy, đời người thì dài lắm, chỉ có chính bản thân mình hững hờ để rồi thấy cuộc sống này vội vã.

Ngày bé, chỉ nghĩ rằng cứ hồn nhiên mà yêu thương thì tâm sẽ bình yên và yêu thương kia cũng trọn đời chung thủy. Không có khoảnh khắc nào xa vắng giữa cuộc đời nhau như người ta vẫn hay nói: "Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh", rồi một sớm mai sẽ được đánh thức bằng những tia nắng rực vàng. Giữa cõi đời hờ tạm mênh mông này, khi yêu thương một điều gì, một ai đó là niềm hạnh phúc rất đỗi lớn lao. Chỉ cần yêu thương thôi sẽ thấy trái tim đơn côi kia ấm áp, dẫu yêu thương ấy có khi chỉ đến từ một phía.
Thật vui biết bao khi mỗi sáng tỉnh giấc nhận ra rằng trái tim mình đang nhớ thương một ai đó. Có lúc chỉ cần bấy nhiêu thôi giữa cõi đời vì hơn ai hết biết rằng sẽ không có nhiều lắm những giây phút được yêu trọn vẹn như thế. Nhớ có lần từng khuyên ai đó "đừng vội khép cửa trái tim mình, không đón nhận yêu thương vì sợ hãi một ngày kia nó sẽ biền biệt ra đi". Thế mà lòng mình có biết bao lần "khép cửa" giống những lúc như thế này, mình chỉ là đứa bé con giữ khư khư yêu thương của riêng mình, mặc kệ nó khứ hồi, ấp đầy bàn tay mình hay không?

Có lẽ vì lòng mình cũng sợ sự ra đi nên càng sợ sự đón nhận. Một vài lần, những tưởng mình đón nhận yêu thương bằng niềm tin vững trãi nhất thì nó sẽ ở trọn nơi này nhưng yêu thương ấy vẫn rời bỏ mình mà đi. Không biết tự bao giờ, trái tim mình hờ hững với những điều đến đi? Thờ ơ và mỉm cười giao tiếp với cuộc đời bằng nụ cười tươi trong nhất. Vớ vẩn thật nhỉ?

Dẫu có bao lần đến đi, bao nhiêu dòng sông rời bỏ mình chảy về biển rộng thì vẫn còn lại nơi này nguyên vẹn trái tim mình cùng những nhịp đập nồng nàn, lặng lẽ đi bên đời bằng những yêu thương thiết tha nhất.
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeWed Feb 15, 2012 10:14 am

Em và nỗi nhớ trong màn mưa

Khi ngày của những yêu thương đã đi qua, em trở lại là chính em của những ngày tháng cũ. Lại ưu tư, lại chông chênh trên những chặng đường.

Hôm nay lại mưa. Mưa lất phất buồn. Hạt mưa mỏng manh như những hạt bụi trải dài trên con đường hun hút. Những vòng xe như nhạt nhòa. Em vội vã đi dưới màn mưa bụi. Chợt nghe lòng ngun ngút lạnh. Lạnh vô chừng. Hình như ngày xưa ấy cũng có mưa rơi…
Em đã từng là con bé rất thích trời mưa. Ngày còn bé, sở thích của em là tắm mưa và nghịch đất cát. Cứ trời mưa, em lại ra ngoài bờ ao, đào đất để đắp nên một ngôi nhà mà em bảo đó là tòa lâu đài của riêng em. Em sẽ hồn nhiên chỉ cho cậu bạn bên cạnh rằng chỗ đó là phòng của bố mẹ, chỗ này là của anh trai, chỗ kia nữa của em, rồi nhà ăn, nhà bếp… và cả một phòng dành cho cậu ấy nữa. Hai đứa trẻ lấm lem đất cát, nói cười say mê. Tất nhiên, kết thúc bao giờ cũng là khi hai đứa bị bố mẹ gọi về cho một trận đòn quắn đít. Nhưng ngày hôm sau, nếu trời mưa thì cảnh đó lại tiếp diễn. Không biết giờ này cậu bạn ấy nơi đâu?

Lớn hơn một chút, em thích nhất những buổi chiều tan học. Khi trời mưa, em không mặc áo mưa, không mũ nón mà đạp xe về. Ngang con đường trồng toàn hoa sữa, có một cậu bạn đứng trông theo. Ánh mắt cậu ấy lo lắng lắm. Và bàn tay cầm ô cứ rụt rè. Cậu ấy đâu biết, áo mưa em mang vẫn còn trong cặp. Chỉ là thích nhìn thấy cậu ấy dõi mắt theo em…
Vào đại học, em thích những ngày Chủ Nhật trời mưa. Vì trời mưa, em không phải đi học. Em thích ngồi bên ô cửa sổ của cái phòng trọ ngột ngạt, ngắm mưa rơi. Những hạt mưa trong trẻo rơi lên mái tôn lộp độp, mang theo những nhạc điệu vui. Và em có thể ngồi như thế hàng giờ chỉ để nghe những âm thanh của mưa. Nghe không khí mát lạnh đang tràn về trong lồng ngực. Nhớ về những kỉ niệm của tuổi học trò đầy ngây thơ và hồn nhiên như thế.

Rồi anh bước vào cuộc đời em không hẹn trước. Em vẫn là con bé thích mưa như xưa. Vẫn thích lang thang vào những ngày trời mưa nặng hạt. Chỉ khác, bấy giờ bên em có một chàng trai áo trắng cầm ô. Cánh tay chàng trai ấy ôm em rất chặt. Ngón tay nhẹ nhàng vén sợi tóc mây. Bờ vai áo bên trái anh ướt đẫm, nhưng trái tim luôn ấm áp. Và trên khuôn mặt anh luôn nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt yêu thương…

Nhưng giờ thì em không còn thích trời mưa. Em không thích đi trên con đường trơn trượt. Em không thích quãng đường dài gần mười cây số. Không thích trời mưa, gợi cho em nhớ đến khoảnh khắc kinh hoàng vào một đêm mưa nặng hạt. Không thích mưa gợi cho em nhớ đến những kỉ niệm bên anh.

Mưa lất phất. Trời mưa buồn như nụ cười của chính em. Mưa vương đầy trên vai áo em nghe lành lạnh… Ngày ấy, mưa đã rơi thật nhiều trên vai áo anh…

Em lặng lẽ một mình trong màn mưa bụi mỏng. Lặng lẽ, sợ chạm vào những niềm đau. Đứng giữa con đường hun hút gió, giữa màn mưa nhỏ nhưng dày hạt, em mới thấy mình thật mỏng manh. Em mới thấy ước ao có anh bên cạnh như những ngày nào. Dịu dàng che ô cho em, ôm em và cho em được dựa vào bờ vai anh ấm áp. Nhưng em biết, ước mơ ấy xa xôi….

Hôm nay, mưa lại về trải dài con đường nhỏ. Mưa vô tình như chính anh. Đến vội vã, đi bất chợt. Mưa đi rồi, chỉ còn em lặng lẽ trên con đường hun hút. Nhớ anh…
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Feb 24, 2012 9:19 am

[align=center]Tản mạn cuộc sống ~! 13298991841764085409_574_0[/align]
Làm sao em biết bia đá kia khép lại những cơn sầu triền kiếp tự thuở nào?
Làm sao em biết ở hai đầu nỗi nhớ nhập nhòa những cơn đau bất chợt ùa về?
Làm sao em biết quá khứ là những cơn mớ ngủ tuần tự biên niên ngày tháng?
Làm sao em biết những miền xa dịu vợi kiachưa một lần thổn thức?
...
Làm sao có thể im lặng mà ra đi biền biệt nhau không dành trọn vẹn lời chào tạm biệt?
...
Làm sao Anh biết bia đá kia không một lần đau, không một lần nhớ thương nhau rồi oàkhóc để giọt nước mắt trôi trên ngàn năm hờn tủi?
Làm sao Anh biết Bến bờ kia không đôi lần nhớ nhung đến kiệt cùng mà chẳng thể gọi tên mình bằng nỗi nhớ thương da diết.
Chỉ còn là những ước lệ mơ hồ xa vắng...
Cô gái bảo, "giá như khi buồn hay nhớ thương một ai đó đến nỗi khoảng không nơi lồng ngực căng đầy chất ngất không thìsẽ có một sự tựa nương nào đó đầy vững chãi dẫu chỉ là mơ hồ, dẫu chỉ là ốc đảo đầy hoang tưởng giữa sa mạc hoang vu để có thể tựa vào vai khóc cho hết những muộn phiền đang lưu dấu..." thì có lẽ mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn, muộn phiền chỉ còn là những cánh hoa bồ công anh vờn bay theo gió...
Biển mênh mông đến độ vòng tay này vô cùng nhỏ bé thì làm sao có thể chạm vào sâu thẳm lòng em dẫu chỉ một lần mong manh tựa sương khói.
Biển chỉ còn là kí ức để lại phía sau đầy vương vấn...
Những bờ cát dài chạy quanh co về miền thẳm vắng. Còn em, còn ta bao giờ hội ngộ?
Còn Anh, còn em bao giờ gọi lại những tiếngcười khôi trong như những giọt sương vừađược tượng hình trong đêm vắng...Khát khao những đổi thay
...Cất đau thương vào một chiếc hộp, dấu nó vào một góc bàn, mở toan cửa sổ, hít một hơi thật sâu, nó an ủi mình với những tia nắng ấm áp đầu ngày. Biết bão giông qua đi rồi cũng có khi quay lại như một chu kì đã được định sẵn, mọi việc rồi cũng sẽ annhiên, chả phải con người cũng đã biết cáchchóng chọi với bão tố theo từng tháng nămđấy thôi... cần một dấu chấm để kết thúc niềm đau này.Đôi lần ta tự dạy mình phải biết quên đi mọi chuyện, phải bước ra khỏi những giấc mơ đã vỡ tan tành để bước về thế giới hiện thực và... nó đã làm nhiều trò, tự viết những cái kết rồi xóa nó đi, tự nhủ không bước về nơi đã nhuốm màu đau đớn... nhưng đâu lại vào đấy, lại trở về với đớn đau, tự biến mình thành kẻ ngốc thậm chí là trò hề trong mắt người khác. Phải! nó là đứa bạc nhược, yếu ớt, ủy mị... và chỉ biết sống trong quá khứ.
Hằng ngày nó vẫn tự viết cho mình những câu status để tự an ủi với chính bản thân, để tự mình gặm nhắm đau đớn mòn mỏi, khóc cười cười khóc... như một kẻ điên. Nó vô tình tạo cho mình sự nhàm chán tột độ với nỗi đau dài này... yêu thương cứ thế đau đớn kéo nó trược dài theo cuộc sống một năm, hai năm, hay nhiều năm nữa, nó không kiểm soát được. Nó chỉ biết mỗi người lớn phải ôm cho mình một vết thương về tình cảm trong lòng.
Nó khao khát mình có thể trở về như thuở ban đầu, ko vấn vương nỗi muộn phiền, cái thuở nó một mình lẩn quẩn loanh quanh nhưng không hề biết đến sự cô đơn buồn tẻ, thuở nó xa lạ với yêu đương, xạ lạ nướcmắt không thành dạng và tiếng nấc trong đêm.
Trong cái khoảnh khắc cuối ngày, nó lại rạo rực muốn mình thoát ly khỏi cõi tình đã chết từ lâu,
Nó có cảm giác như nó thoát khỏi hình bóng của người đó.
Nó nguyện được quên người đó trọn đời trọn kiếp này
Nó sẽ tìm một nơi nào nó trong khoảng trờixa xôi này và bắt đầu ngày tháng mới, ngày tháng nó không hề biết người đó.
Nó đã quá rã rời thân xác khi yêu vọng người đó, nó cần dừng lại để sự vật vã ấy không chèn ép tuổi xuân của mình nữa.
Nó sẽ quên hết những đớn đau cay đắng này, để tìm những hạnh phúc bình dị trên đường mà cho dù 1 mình nó, nó cũng tự thưởng thức được sự ngọt ngào ấy.
Buồn lo sẽ theo người ấy ra đi, dù cho thân nó cứ lay lất giữa cuộc đời.
sẽ quên hết bao mơ ước thiết tha khi đượcbên cạnh người đó cho đến một ngày nó không thể nhớ được người đó tên gì.......
với nó, người đó sẽ trở thành một cơn gió, tan biến trong cuộc đời.
Nhưng......
nó tin chắc một điều rằng nó chỉ yêu một mình người đó.
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Feb 24, 2012 11:57 am

Tháng Hai…xuân ta như hờn dỗi, bỏ mặc tình yêu về e ấp, nơi đầu ngọn gió thoảng những hương thơm. Phố mê mê vì những mộng mị màu tươi. Con chim nhỏ nơi đầu non, cũng không còn ví von nhiều bình yên như trước nữa. Có lẽ xuân sắp tàn, nên lòngtrời lại thấy mong manh. Đôi chân chiều về,chợt thấy lòng ta bồi hồi, như một thoáng gió trôi về, không tên…
Chỉ còn một thoáng rực rỡ rồi xuân sẽ nhường lại cho phút hạ sang. Chỉ còn chờ cho trời tháng ba hoa gạo nở đỏ những dải đất quê xứ xa đẹp đến lạ lùng. Rồi xuân sẽ nhẹ nhàng mà tiễn đưa đi tất cả…
Chờ ai tóc chấm vai, nhặt gió đan thành những tấm chăn phủ mỏng lên con đường tình, đôi vần thơ nồng ấm. Chờ bờ môi ngoan còn chưa dám hé nở vì sợ những phút say mê. Khẽ chạnh lòng môi lại rên xiết những dối gian…
Chờ mùa hoa vải đơm bông, chờ con chim tu hú gọi cánh hoa sim nở tím những chiền đồi thoai thoải bình yên. Từng cánh hoa mua dại, cũng chẳng chịu kém phần mà đuasắc mơn man…
Chờ ngày vàng nắng hắt hiu, vương vào những dòng sông đôi câu hát ngọt hiền. Chờmùi cốm non, nơi những cây lúa quê ngoại sẽ lại trổ đòng đòng. Cánh diều vi vu gió, hátgiữa chiều mây trắng rớt vai.
Đôi mắt ai còn nũng nịu với cánh phượng hồng. Bảo ai đi rồi còn nhớ chút ngày xưa…
Ngày xưa đôi vần thơ chở tiếng ve vào hạ, chở bình yên bên tuổi tím khôi nguyên. Áo dài nói, áo dài cười vu vơ về trên phố mặc cho dải tóc lụa là bay. Em ta vừa trăng tròn,cũng lúng liếng với dòng thời gian như hừng hừng tuổi trẻ. Thế là một thoáng mình đã chỉ còn là những kỉ niệm không tan.
Mỗi mùa đi qua là lòng lại thêm vụng dại những riêng tư. Lớn thêm nhiều mà cũng trẻ con thêm rất nhiều. Không biết dỗi hờn vu vơ với đôi lần ưu tư, cũng chẳng còn giữkhuôn mặt ngây thơ đến cố hữu. Ta chỉ biếtan nhiên mà cười với tất cả sự bình yên. Chỉ biết nắm tay dắt kỉ niệm về những giấc mơ đêm. Biết yêu thương, biết gom nhặt riêng cho mình một bầu trời mang màu sắc khác, mới lạ hơn.
Biết mình còn một trái tim không ngủ yên, biết đôi lần thèm lắm chút dại khờ để được say mê ai một chút. Có lẽ… khi qua rồi mình lại thấy mình cũ kỹ đi nhiều thứ, cho nên đâm ra thèm thuồng đến khát chảy cả một khoảng lặng con tim.
Vì cuộc đời là con sóng đê mê, là tình yêu hát giữa kiếp đợi phút hồng nhan son sắc.
Là bình yên, là dịu vợi thổi vào kiếp ta đi những nét xuân mơn mởn xanh non.
Là tiếng tâm tư buồn qua từng thoảng thức u mê.
Là niềm tin cho ta vững vàng, vì còn vướngbận một tiếng yêu, nơi trái tim nào đó bình yên.
Là phút chiều mênh mang ta vụng dại…vụng dại về những thứ chưa đi và còn ở lại. Về những thứ đã tồn tại và chưa kịp mất đi.
Đến khi ta hết tháng hai của cuộc đời… về với cát bụi thì vụng dại hóa hư không.
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Feb 24, 2012 11:59 am

Để những yêu thương luôn còn mãi, và thờigian dừng lại nơi tình yêu bắt đầu, mang nhánh sông trở về với nguồn cội, em tìm vềnơi ấy, ngày biết yêu...
Nếu đợi chờ là minh chứng cho tình yêu, thìtrái tim thổn thức chưa bao giờ biết thôi nhớ, trái tim yêu như chưa từng tan vỡ, vẫn chờ vẫn đợi vẫn khát khao..
Thà làm hạt mưa bay, vương mái tóc anh hiền lành, hôn đôi mắt anh dịu ngọt, chạm môi anh ấm nồng, để nơi cuối con đường, chiều tím nắng vàng ru êm lời ru tình dang dở, em khát yêu, khát nhớ khát đợi chờ...
Muốn làm cánh bướm nhỏ, bay phiêu du giữa dòng đời, muốn làm giấc mộng êm, tan vào mênh mông miền nhớ anh sâu thẳm, tình em cứ đứng im trong đời, nhìn về anh rất xa, chiều nhớ thêm...
Giấc mộng nào sớm tan, canh thâu nào sớmtàn, còn mình em nhớ anh âm thâm da diết,ngày chờ ánh trăng lên, chờ đêm thâu về nương náu trái tim gầy, những đêm đông bất tận, giọt sầu rơi theo nỗi nhỡ khôn nguôi...
Thà như chiếc lá rơi, lênh đênh trên mặt hồ,trôi về nơi rất xa, bỏ hoang niềm nhớ, mìnhem cô liêu dưới bóng hoàng hôn đong đầy theo con nước, em muốn thôi nhớ anh, thôinhững đợi chờ mãi chỉ là vô vọng, đơn côi...
Làm sao để hết yêu, làm sao để thôi hết những khát khao, để thôi hết những đêm đông rét buốt, một mình em với nỗi đau âmthầm, lá lặng lẽ rơi, hoa lặng lẽ tàn, nhánh tình dang dở cho mộng bình yên tan vào hưvô, sương khói...
Tại sao em lại biết yêu, tại sao lại biết nhớ, tai sao lời yêu nói ra chỉ như gió thoảng, tạisao những trái ngang cứ gieo mãi lên tim gầy. Người đã đi rồi, người thật sự đã đi...
Không hẹn ngày trở lại, không hẹn ngày tái ngộ đoàn viên, gió đã đưa mây về với trời, đưa cánh bồ công anh bay xa mãi, vương lại nơi đây giọt nắng chiều đã nhạt phai, bỏ lại nơi đây con đường về xao xác lá me bay, bỏ lại con đường không thể đi đến đoạn cuối, bỏ lại mình em chỉ biết đợi, biết chờ...
Góc phố rêu xanh, có một người bỏ quên câu thề, bỏ quên một chiều mưa rơi ướt áo.Ghế đá hàng cây bụi phủ mờ kỉ niệm, đã như thế rồi sao em còn khát khao...
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Bao Thanh Thien
Admin
Admin
Bao Thanh Thien


Tổng số bài gửi : 4086
Points : 8759
Reputation : 6
Join date : 09/01/2012
Age : 42
Đến từ : Phủ Khai Phong

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Feb 24, 2012 3:04 pm

Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể lảm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi có thể đúng khi giận giữ ai đó nhưng không thể chấp nhận bất cứ lý do nào cho việc tôi biến thành một kẻ tàn nhẫn với người khác ....

Tôi đã học được từ cuộc sống: cho dù bạn bè tôi tốt như thế nào cũng sẽ có lúc họ làm tôi bị tổn thương và tôi phải biết tha thứ cho điều đó ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: trước khi muốn tha thứ cho người khác, tôi phải tập tha thứ cho chínn bản thân mình ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: khi một người không yêu mến tôi như tôi như tôi mong muốn, không có nghĩa là họ không yêu mến tôi hết lòng...

Tôi đã học được từ cuộc sống: mình phải mất nhiều năm để tạo lòng tin nơi người khác nhưng lại có thể đánh mất nó chỉ trong một giây ...

Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi phải luôn cẩn trọng vì những lỗi lầm tôi gây ra trong một khoảnh khắc, có thể làm tôi hối hận cả một đời ....
Đừng Bao Giờ Ngừng Mơ Ước !!

-Đừng bao giờ miễn cưỡng việc bộc lộ tình cảm khi bạn đang vui, hãy để nó thể hiện một cách tự nhiên. Còn khi bạn đang ở trong một tâm trạng xấu, hãy đối mặt với nó.
- Đừng bao giờ sợ cố gắng làm cho mọi thứ tốt hơn, bạn sẽ ngạc nhiên với kết quả mà bạn đạt được.
- Đừng để cân nặng của cả thế giới đè lên đôi vai nhỏ bé của bạn.
- Đừng cảm thấy sợ tương lai, hãy cố gắng đối mặt với mọi thứ trước mắt.
- Đừng bao giờ cảm thấy tôi lỗi với quá khứ, hãy rút kinh nghiệm từ những lỗi lầm đó.
- Đừng nghĩ rằng bạn cô đơn, bởi luôn có ai đó đang đưa tay cho bạn nắm.
- Đừng bao giờ để cơ hội vuột qua khỏi tầm tay, có thể chẳng còn cơ hội nào tốt hơn đến với bạn.
- Đừng bao giờ chần chừ thực hiện những sở thích của bạn.
- Đừng bao giờ sợ việc cho đi khi bạn vẫn còn thứ để cho.
- Đừng quên rằng bạn có thể biến mọi ước mơ thành sự thật. Điều đó không khó như bạn tưởng đâu.
Bạn sẽ làm đượctất cả nếu như bạn cố gắng. Vì vậy, đừng bao giờ ngừng yêu thương, ngừng tin tưởng, và đừng bao giờ ngừng mơ ước.
Hãy Đưa Ra Một Luật Định Cho Riêng Mình

1. Hãy tự hào về mình
Niềm tự hào về bản thân chính là con đường đưa bạn bươc tới đỉnh cao của cuộc sống.Trong cuộc sống có vô số những điều có thể đưa bạn tới con đường đó. Trước tiên bạn nên tự hào với trình độ, với công việc và tất cả những gì mà bạn đã đạt được. Bước tiếp tới bạn hãy cho mình được tự hào với những người thân và mái ấm của mình. Cũng như câu „quê hương là chùm khế ngọt...” và nó cũng chính là niềm tự hào của bạn. Nếu như lạc quan hơn một chút bạn sẽ thấy tất cả những gì chung quanh đều có thể khiến bạ thấy vui sướng và tự hào.. Bạn hãy thật dũng cảm để bước đi, bạn chính là bạn không có gì để mặc cảm khi kém hơn người khác. Hãy giúp đỡ những người chung quanh, và chính bản thân mình. Hãy cùng giúp đỡ nhau tiến lên và sống với niềm tự hào về bản thân mình.

2. Hãy tự quyết định cho mình
Bạn không nên trần chừ với một quyết định nào hết. Hãy cẩn thận nhìn lại một lần nữa, nếu như vẫn thấy không sai. Bạn hãy cho bản thân một lần cơ hội biết tự quyết định cho chính mình. Hãy nắm trong tay số phận của chính mình. Bắt đầu từ những việc đơn giản như: nếu muốn liên lạc với ai đó thay vì ngồi viết thư hãy gửi mail hoặc sms. Nếu muốn có một thân hình thon thả mà bạn không thể tập qua 1h hãy chỉ bắt đầu từ 40 phút mà thôi .Sự khởi đầu bao giờ cũng rất khó, thế nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc vì lý do ,tôi làm không được hòan hảo”. Trên đời này đâu có gì được gọi là mỹ mãn. Chẳng hạn như nếu bạn muốn làm việc thiện hãy bắt đầu ném những đồng xu lẻ cho những người nghèo. Nếu bạn muốn con cái học giỏi hơn hãy kèm chúng 15 phút mỗi ngày. Hãy thường xuyên làm những việc mà bạn muốn, nhưng không cần phải miễn cưỡng sức mình. Bạn chỉ cần bắt đầu và cố gắng cho bước tiến ngày một xa hơn. Thành công không phải một sớm, một chiều nhưng nếu đã là nguyện vọng hãy để nó có được hy vọng thành công.

3.Hãy sống như một dũng sỹ

Một dũng sỹ thường rất mạnh dạn, hòa đồng, quyết tâm, sự chịu đựng và lòng cầu tiến. Tất nhiên trong những bản lĩnh ấy cũng không thể thiếu sự tự tin, cảm thông và bình tĩnh. Người ấy luôn tiến vể phía trước, trong khi có những người thà rằng lẩn trốn ở đằng sau. Dũng sỹ luôn hiện diện tại mặt trận, nhưng cũng có cuộc sống thường ngày của mình.Hãy cố bình tĩnh và thân mật kể cả đối với những người đối với bạn khó chịu, quá đáng và bất công. Những người mà bạn đã từng giúp đỡ dù họ không dành cho bạn một lời cảm ơn. Hãy tiếp tục giúp đỡ họ.Bạn hãy luôn nói những lời thật lòng cho dù có thể có làm gây mất lòng người. Con đường đi tới thành công có thể làm bạn thất vọng và sụp đổ, thế nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc.Dũng sỹ là một cấp cao hơn những người trong thiên hạ. Người thầy luôn luôn phải tự rèn luyện bản thân mình để giúp đỡ người khác .

4.Hãy đưa ra một luật định cho riêng mình

Nếu bạn là một người nhiệt tình, mạnh mẽ, hào phóng bạn là người thành công. Sẽ có rất nhiều người muốn nhờ vả bạn. Họ sẽ may mảy để thay đổi quyết định của bạn. Hãy tập trung vào điều mà bạn muốn làm, phải luôn tự nhắc nhở mình để khỏi quên mụch đích chính của mình là gi. Bạn có sự xếp đặt và hành động của riêng mình hãy dành cho „tâm” quyền quyết định. Bạn đừng bao giờ đồng ý đi tới phương pháp giải hòa, nếu như bạn biết được sự thật ngiêng về mình. Bởi sự dối trá nào cũng chỉ dẫn tới sự dối trá khác to lớn hơn.Nếu bạn đã nhận lời làm việc gì đó, đừng bao giờ thất hứa. Bạn hãy chịu trách nhiệm về những việc làm của mình. Những người xunh quanh luôn muốn biết bạn nghĩ gì và sự quyết tâm của bạn là bao nhiêu. Bởi vậy mỗi khi nói chuyện, hãy nói một cách rõ ràng, rành mạch. Hãy đưa ra những vấn đề và những yếu tố trực tiếp có hiệu lực với việc mà bạn đang nói.Nếu như bạn luôn giữ đúng lời hứa, bạn sẽ đón nhận được sự mến phục của bạn bè. Nhưng nên nhớ đừng hứa hẹn gì hơn câu „bạn có thể tin vào lời hứa của tôi”
Ý Nghĩa của 5 ngón tay
Ngón cái : Là ngón tay bạn dùng nhiều nhất và dường như nó ở gấn bạn nhất. Hãy dành những mong muốn tốt đẹp đầu tiên cho những người thân thương, gần gũi nhất với bạn.

Ngón trỏ : Hãy mong ước những điều tốt lành cho những người chỉ dạy , hướng dẫn cho bạn . Đó là thầy cô , bạn bè hay bất kỳ ai đó cho bạn dù chỉ là một lời khuyên chân thành.

Ngón giữa : Là ngón dài nhất. Hãy mong những điều tốt lành cho những người mà bạn thấy kính phục. Đó có thể là một nhà từ thiện, một nhà vô địch ... Họ xác lập những đỉnh cao để chúng ta biết là lúc nào cũng có thể cố gắng.

Ngón đeo nhẫn : các thầy cô giáo dạy piano nói rằng: đây là ngón yếu nhất trong cả bàn tay. Nó nhắc chúng ta mong ước những điều tốt lành cho những người yếu đuối , kém may mắn.

Ngón út : Đây là ngón tay nhỏ nhất. Nó nhắc bạn về sự khiêm tốn của bản thân bạn và nó nhắc nhở bạn ước mong điều tốt lành cho chính bạn.Riêng ngón út bàn tay trái: đó là ngón tay dành cho tình bạn , cho những người bạn xung quanh chúng ta.
Về Đầu Trang Go down
http://amnhackhongbiengioi.dialog.tv
Bao Thanh Thien
Admin
Admin
Bao Thanh Thien


Tổng số bài gửi : 4086
Points : 8759
Reputation : 6
Join date : 09/01/2012
Age : 42
Đến từ : Phủ Khai Phong

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Feb 24, 2012 3:04 pm

Làm một người đàn ông, trong cuộc đời không ai dám chắc chắn mình sẽ không gặp thất bại trên con đường sự nghiệp, một vài thất bại có thể giúp chúng ta trưởng thành trong suy nghĩ và hành động, nhưng có một số người luôn gặp trắc trở và thất bại trong cuộc sống, khi đó họ lại đổ lỗi cho số phận . Liệu số phận có thay đổi được không khi thất bại liên quan trực tiếp đến tính cách của chính mình? Các nhà phân tích đã đưa ra những nguyên nhân thuộc về tố chất mà người đàn ông thường gặp phải như sau, và nếu khắc phục được những điều này, mong rằng bạn sẽ không còn thất bại nữa :victory:

1. Không có khả năng
Có người đã nói: Tiền bạc ở xung quanh chúng ta, có điều tay người nào dài hơn thì sẽ với tới trước. Điều đó đã được khẳng định như một chân lý. Nếu bạn chỉ làm việc theo kiểu "cưỡi ngựa xem hoa" thì sẽ không ai muốn mở hầu bao ra cho bạn cả.

2. Không biết kết giao với bạn bè
Có một điều dễ nhận thấy ở những người thành đạt là chung quanh họ có rất nhiều "chiến hữu" thân thiết còn những người thất bại thì lại không có bạn bè thân thiết. Tại sao một việc đơn giản là tìm và kết thân với một vài người tâm đầu ý hợp mà bạn cũng không làm được? Liệu có phải số phận bắt buộc bạn phải đơn độc không? [ ]

3. Không biết đối nhân xử thế
Một và nghi thức xã giao đơn giản: nói lời cảm ơn nếu ai đó làm một việc tốt cho mình, một câu xin lỗi với người mà mình đã làm tổn thương tới họ... là nguyên nhân đã đưa bạn đến thất bại. Những người như vậy thì mới gặp mọi người đã không có tình cảm, còn nói chi đến trông cậy sự giúp đỡ của người ta.

4. Không có lòng tin
Đối với người đàn ông, lòng tin đứng ở vị trí số 1 ngay cả khi cuộc đời không mang lại những gì bạn mong ước. Nhưng có một số người không biết được tự tin quan trọng như thế nào nên đã không rèn luyện để có được nó mà còn rơi vào bi quan chán nản trước thời cuộc. Thiếu tự tin càng đẩy bạn đến gần với những thất bại liên tục.

5. Không biết mình là ai
Thật đáng buồn hơn nếu bạn luôn gặp thất bại mà còn muốn tỏ ra mình hơn người bằng cách tự đắc cho rằng mình là "trung tâm của thế giới", những người tinh ý sẽ nhận ra được cái vỏ bề ngoài huênh hoang của bạn đang muốn che đi cái thấp kém bên trong con người mình. Đáng tiếc là càng cố che giấu, càng cố lấp liếm thì càng dễ bị lộ tẩy.

6. Không biết chọn ưu tiên cho cuộc đời
Người ta không ai có thể làm nhiều việc cùng một lúc mà thành công được, như vậy bạn phải biết lựa chọn ưu tiên cho công việc nào cần làm trước. Chẳng hạng bạn đang theo đuổi con đường học hành để sau này có đời sống ổn định, nhưng kinh tế hiện tại đang gặp khó khăn, có người mời bạn hợp tác làm ăn để "kiếm thêm", bạn nghe theo lao vào làm ăn và bỏ dỡ chuyện học hành, như vậy là bạn đã tham cái lợi trước mắt và bỏ lỡ cái lợi lâu dài. Nếu là người đàn ông thành đạt họ không bao giờ làm như vậy.

7. Không biết vượt qua số phận
Những người thất bại rất hay tự lừa dối bản thân mình, đổ lỗi cho số phận thay vì cố gắng thay đổi nó đi. Nếu khi còn trẻ mà bạn phó mặc cuộc đời cho số phận khi khi về già số phận sẽ thay đổi với bạn hay sao?

Nếu bạn là người hay gặp thất bại trong cuộc sống thì hãy phân tích thử các nguyên nhân trên xem có ứng với mình hay không và hãy tự hoàn thiện mình khi phía trước còn rất nhiều cơ hội.
Về Đầu Trang Go down
http://amnhackhongbiengioi.dialog.tv
Bao Thanh Thien
Admin
Admin
Bao Thanh Thien


Tổng số bài gửi : 4086
Points : 8759
Reputation : 6
Join date : 09/01/2012
Age : 42
Đến từ : Phủ Khai Phong

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeFri Feb 24, 2012 3:05 pm

Tản mạn cuộc sống ~! 13289337951035581474_574_0

Ta xa nhau đã mấy độ hoa vàng, mấy mùa hương bưởi trắng lại khe khẽ đơm bông. Mấy mùa con én liệng nơi đầu non, chao nghiêng đôi cánh, làm rơi từng giọt nắng, vướng vào bụi hoai dại đầy trinh nguyên…

Nhớ mùa nào bên tiếng gọi của tịnh yên, ta vướng bận nhau với ngày valentine hồng thắm. Đôi mắt nàng ngại yêu, đôi tay nàng ngại nắm khẽ, một đôi bàn tay khác gầy guộc như ta. Có lẽ đơn sơ mà hạnh phúc, đơn giản đến từ những chiếc hôn níu khẽ nhưng ngượng ngùng. Em ví von từng vần điệu của một vài dòng thơ không tên ta viết vội… Và đến nay, thì tất cả như đã cũ mèm bới dấu vết thời gian.
Không hoa, không bánh, cũng chẳng một đóa hồng để ta can đảm dành tặng cho riêng ai. Món quà ta mua ngày nào vẫn còn xếp kín trong hộc tủ. Đôi lần muốn kéo ra để dành cho một dự định mà lòng chợt bồi hồi không nguôi.

Mỗi mùa xuân chín, ngày có những bầu trời hoa khói nở ngập những mùi hương. Ngày cho tình yêu thương đôi lứa như mọi năm cũng thế, mà đến với ta thật nhẹ vơi.
Không nhan sắc cho một nụ cười, không đảo điên đôi mắt vì phải ngóng đợi mọt gót ngoan. Không si mê, không thẫn thờ đến ngẩn ngơ chỉ để đứng giữa một góc trời mà la hét. Đơn giản với ba từ chẳng dễ dàng nói với ai "Ta yêu Em"…!

Yêu em dù thân xác gầy mòn, dù tình xanh già cỗi với mái tóc hoa tiêu. Dù giấc mơ về cuộc đời là vô tận, như những trang sách của một cuốn tiểu thuyết dài. Và yêu em đơn giản với ba từ "Ta yêu Em"…!

Điều đó có giống như một lời hứa, hay giống hơn là một lời đường mật để làm rêu hóa đi một tình yêu?

Không biết nữa, hay chẳng thể biết nữa… Vì đơn giản, đó là phút của ngày bình yên, và nhẹ nhàng nhất, đối với một tâm hồn xanh tươi.

Ngày em đi là ngày mùa xuân như chết, ngày bước chân em về trong chiều gió, chở đầy những tâm tư ta không thể cất thành câu. Ngày giọt nước mắt tràn ra như một ly nước đầy, em cũng không hề để ta hơn một lần níu kéo.

Ta vốn không điên, nhưng cũng chẳng muốn mình là kẻ bơ vơ ngay lúc ấy.

Ta vốn yêu, nhưng không hẳn vì một lý do nào vô nghĩa, mà đánh rơi một dòng thời gian hạnh phúc.
Và biết rằng đã quá muộn cho những nhạt phai bỏ chốn, cho tình yêu hồi sinh như ngày tháng chớm nở nét xuân thì. Ta đành để con tim buồn xa cách, đành nhặt những kỉ niệm rơi mà chôn dấu nơi tâm hồn không tĩnh lặng…

Đành nhìn vệt thời gian xua ta đi vào năm tháng côi buồn tẻ. Ta vẫn có yêu thương bên đôi lúc giận hờn. Vẫn vu vơ, và không ngủ yên với tình yêu nào cả. Vẫn dịu dàng đấy thôi… vẫn quan tâm, vẫn hỏi han một tâm hồn nào đấy. Nhưng có lẽ mùa xuân này là chưa đủ, cho nên ta chỉ muốn viết riêng cho chính mình, để xóa nhòa đi một ngày không yêu thương.

Để thôi nhớ, thôi đau và thôi không lạc bước giữa một khoảng trời đê mê… Valentine này, ta biết bởi em còn bận ngọt với một bờ môi ai.

Về Đầu Trang Go down
http://amnhackhongbiengioi.dialog.tv
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeMon Feb 27, 2012 5:05 pm

Tản mạn cuộc sống ~! Love_story_by_arbebuk_d3dg1tx_1893327835

Ban mai những giọt sương đọng lại rưng rưng trên nhành hoa tím, long lanh như nước mắt. Tôi ngồi bên khung cửa sổ nhìn màn sương mỏng giăng ngang bầu trời, nghĩ về những ngày tháng đã qua. Khi thời gian đẩy lùi mọi thứ vào một góc của ký ức thì dường như chúng đều hóa thành kỷ niệm đẹp. Đôi lúc, tôi không muốn nghĩ đến nó muốn trốn chạy khỏi nó nhưng có lúc lại da diết nhớ, nghe lòng mình buốt nhói một niềm vui buồn thảm tựa như những vệt màu tối sáng pha trộn vào nhau, một điều gì đấy chỉ gần như là luyến tiếc…
Như sáng hôm nay tiếng chim, những tia nắng yếu ớt không đủ xua đi hơi sương của buổi ban mai và những bông hoa tim tím đã đem nỗi nhớ tràn qua hồn tôi. Để rồi, trái tim tưởng chừng như đã bình yên của tôi lại cồn cào nhớ, cồn cào đau...
Mỗi lần nhớ về anh, tôi lại nghĩ về những bản tình ca lãng mạn và buồn như cơn mưa bất chợt rơi giữa lòng thành phố đêm khuya. Cô đơn, thầm lặng như những giọt nước mắt. Và, ở lại trong tôi là đôi mắt nâu suy tư, ăm ắp nỗi niềm. Đôi mắt hiện thân của những nỗi u uẩn mà tôi không bao giờ có thể hòa tan mình vào đó.

Tôi nhớ về những đêm mưa, tôi chạy trong làn nước lạnh ngắt, dọc trên con đường vắng nỗi tủi thân tràn về, rưng rưng. Tôi không muốn khóc. Bởi, tôi sợ nước mắt sẽ làm tôi yếu đuối hơn. Nhưng tôi vẫn khóc. Sinh nhật tôi không nến, không hoa. Tôi biết ngày mai, anh sẽ xuất hiện với một bó hoa trên tay cùng câu nói quen thuộc: “Tối qua, bạn anh…” và tôi sẽ quên hết, sẽ ngập tràn trong một niềm hạnh phúc mới. Nhưng, hôm nay tôi vẫn khóc. Nước mắt và cơn mưa sẽ làm dịu đi nỗi cô đơn đang choáng ngợp tâm hồn tôi.

Đã sang xuân, tiết trời đã dịu hơn. Buổi sáng thường có những cơn mưa lãng du qua ngõ. Từng giọt đọng lại lanh canh bên khung cửa sổ, nhắc nhở về những ngày đã thật xa. Từ chiếc điện thoại bản nhạc của Toselli vẫn thong thả chảy tràn vào không khí se lạnh của ban sáng, những âm thanh ngọt ngào yên ả. Tiếng chim hót líu lo, tiếng dương cầm thong thả dạo khúc mở đầu, tiếng vỹ cầm du dương, một bản nhạc mê đắm lạ thường. Hẳn là Toselli viết bản nhạc này vào một buổi chiều tà. Nhưng có sao đâu, khi trong buổi sáng tinh khôi với cái lạnh mênh mang này tôi đang có cảm giác rằng bản nhạc ấy dành tặng riêng tôi. Những âm hưởng sâu lắng đã gợi lại trong hồn tôi nỗi xao xuyến của mối tình đầu.
Anh thích những tiết tấu nhẹ nhàng và những bản nhạc da diết, mãnh liệt. Còn tôi yêu cái suy tư, thong thả của nhạc cổ điển và những giai điệu trữ tình dìu dịu. Anh cười: “Sự ngọt ngào bao giờ cũng là cạm bẫy”. Tự ái trong tôi trào dâng, nhưng tôi lặng im. Thấy anh như là một kẻ xa lạ. Tôi đi bên anh mà như thể anh rất xa và tôi đang nói chuyện một mình với chính tôi. Đường vào Thành nội xanh rợp bóng cây, cả ngọn gió cũng xanh buốt. Tôi choáng ngợp trong một nỗi niềm riêng. Lạc vào cái thế giới hỗn độn của những suy nghĩ ngược chiều nhau.

Đêm đêm tôi mất ngủ mơ hồ sợ một điều gì đấy. Sợ ánh trăng bàng bạc màu của huyễn hoặc. Sợ cơn mưa lạnh lẽo đang tràn qua bầu trời màu xám kia. Sợ hương hoa ngọt ngào toả giữa đêm khuya sẽ loãng tan vào buổi bình minh. Sợ cái cô độc đang dần ngập tràn tâm hồn tôi. Và cũng từ đấy tôi nhận ra thế giới của tôi sẽ không ai có thể đặt chân vào.
Sáng sáng thức dậy tôi nằm trên giường nhìn ra khung cửa sổ, đón nhận những tia nắng chiếu xuyên qua kẽ lá ùa vào mắt và nghĩ về một ngày mới. Những chiếc lá non mơn mởn, những giọt sương trong vắt và tiếng chim sâu lích rích trong vòm lá. Dường như tôi cảm nhận được cả vị ngọt ngào và hương thơm của ban mai. “Cảm ơn cuộc đời bởi mỗi sớm mai thức dậy ta có thêm một ngày mới để yêu thương”. Tôi khẽ nhắc lại câu châm ngôn. Cố xua đi hình ảnh đôi mắt nâu thăm thẳm nhìn tôi đầy yêu thương và hờn trách.

Tôi dần tách hình ảnh của anh ra khỏi suy nghĩ, cố gạt qua chối bỏ những cảm xúc của mình. Dường như tôi có cảm giác nhẹ nhàng hơn mà cũng trĩu nặng nuối tiếc.

Thời gian dần trôi qua... Ngọn gió buồn vô hạn của mối tình đầu từ chân trời dĩ vãng đêm đêm vẫn thổi qua hồn tôi. Thi thoảng trong những giấc mơ của tôi anh trở về để lại một vệt tím dài như nỗi nhớ…
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeTue Feb 28, 2012 3:53 pm

Xin hãy để cho ta bình yên

Tản mạn cuộc sống ~! 13302812881509482344_574_0

Cơn mưa lạnh, vô thức lại rớt vai, chợt phủ mờ cả một miền ký ức cong vênh. Chơi vơi, ai vẫn đi tìm kỉ niệm giữa chiều phố đợi mông lung. Chẳng có nổi một tiếng xe ru qua thật khẽ…

Hôm nay chợt mọi thứ như chững lại, mọi con đường muốn níu kéo vạt nắng làm kỉ niệm riêng. Nhưng đành dập dìu để gió gửi nắng, nép mình vào đêm. Mọi cảm giác gió mơn trớn trên da thịt, bỗng khiến tâm hồn đè nén bấy lâu nay, bồi hồi, như muốn tuôn trào ra một thứ gì đấy. Để thôi quên đi những hạn định, còn chôn dấu mãi ở nơi đâu.

Một cơn buồn triền miên cứ thế đến, và gói cả những long lanh tâm hồn, những bình yên cố hữu bên tuổi trẻ, vào một nỗi buồn, phiền muộn, không tên…

Vô thức, những chênh vênh mang tâm hồn huyễn hoặc. Lướt qua những uẩn khúc lồi lõm, in hằn trên dấu vết của mỗi con đường già nua.
Tìm đâu một bờ vai áo, chấm dài những lọn tóc mun rối bình yên. Tìm đâu, một nụ cười vắt vẻo khiến cả mái phố cũng phải xô nghiêng. Ửng hồng trên một đôi má son, không dấu nổi những cảm xúc lòng tương tư đến vội vàng.

Ta đi qua những bình yên trải dài khi ngày nắng chờ em. Đi qua một dòng hạn định, những tưởng mình là kẻ luôn hạnh phúc, và luôn giàu có tình cảm nhất thế gian. Biển hồ tình, ta nung nấu đến cháy bỏng cả con tim.

Để rồi cuối cùng, ta chỉ nhận ra mình mãi là kẻ chỉ biết si mê, chỉ biết chìm đắm sự yếu đuối, mong manh trong những cơn mộng mị. Không biết tìm cho mình một lối thoát trở về, nơi mọi thứ vẫn bình yên, như khi chúng mới chỉ bắt đầu…

Và triền miên ngày tháng, xuân cứ khe khẽ gửi tâm hồn ta vào hạ. Mặc tiếng chim ví von phía những ngọn đồi xa. Mặc cho con thuyền bình thản, tiễn mọi vệt buồn lay lắt qua bến sông lặng lẽ.

Tiếng sáo xa xa thôi u mê khi chiều tắt, một tâm hồn đan khẽ những mùi hương rối. Với vị cay xè đọng lại nơi những hàng mi ngoan ướt nhòa.
Em khóc ư! Xin đừng làm ta thêm một lần nữa yếu đuối. Với những giọt nước mắt kia ngắn dài. Chẳng bao giờ có thể đủ để níu kéo thêm một lần nữa, những bước chân buồn ta.

Có vẻ nỗi nhớ em trong ta, đã bị dòng kí ức xưa kia bào mòn đi mất tất cả. Kể từ ngày nhành phượng tím gói khẽ tất cả những tình yêu. Ta đành chỉ biết dấu buồn trong những trang lưu bút đầy kỉ niệm.

Nhớ những chiều dải mây trắng mong manh, ta nhặt tiếng ve xếp tặng em những nồng nàn của mùa hạ, khôi nguyên. Ta khe khẽ nắm lấy nụ cười, chạm nhẹ tâm hồn vào tình yêu áo trắng. Để rồi, khi mọi thứ xa khuất... chỉ còn ta với riêng ta chạnh lòng.

Đứng giữa các góc khuất của thời gian, mà mòn mỏi với một hy vọng mong manh…

Tìm em đấy, ta vẫn hay dọn cho mình những lối mòn nho nhỏ để tìm em. Tìm trong câu thơ chiều vắng lặng, phố không tên. Tìm trong những tiếng cót két của những vòng xe, của tiếng chanh chua thời gian. Vốn đã là những gì in hằn trên nét đời, là màu hồn nhiên thời con gái.

Thế là mỗi độ hạ chớm sang, những tiếng đỗ quyên hát, hòa lẫn lộn trong đôi tiếng đàn ve. Ta chợt thấy mình chỉ biết vấn vương với hoài niệm mà say mình trong vô thức. Biết là em không về, nhưng lòng cứ lại mênh mang. Biết là màu trời không còn dại khờ như trước nữa, chẳng còn gì để cho ta gom nhặt đủ để viết cho em một vần thơ không tựa đề gì cả. Đơn giản, vỏn vẹn với vài ba từ không thể dấu được những cảm xúc yêu khi ấy.

Nay còn lại gì giữa phố, còn lại gì giữa sóng gió cuộc đời. Còn lại gì với trần tình, là ngày tháng vốn chẳng bao giờ biết bình yên.
Có lẽ chỉ là gì đó thôi, ta đã vốn quen với cảm giác ở một mình khi trời tối. Quen với cách tự mình suy tư, bên những giọt đắng rơi lặng thầm. Quen với cả sự cô đơn, buồn tẻ nhất với một tâm hồn lúc con tim ai kia hờn dỗi. Xin em đừng đơn giản với sự quay về để nuôi sống mầm đợi cho tất cả tháng năm.

Xin em, đừng khơi cho những yêu thương vụng dại kia sống dậy một cách tầm thường.

Xin em, hãy để cho ta được sống với lý tưởng là tình yêu của riêng mình, và không có em mãi mãi.

Xin em, ngày mai hãy dấu đi giọt nước mắt, ai đó đã làm em đắng lòng, mà hồi sinh cho mình sự kiêu hãnh như trước kia.

Ta sẽ chỉ yêu em, chỉ nhớ đến em trong tiếng hoài niệm bám víu bởi thời gian. Chỉ say mê em, chỉ đắm đuối em trong những thoảng mơ hồ, xưa cũ.

Còn lại ta vẫn để dành tâm hồn cho ai, yêu ai, và chờ ai sẵn sàng chạy cùng ta. Đi qua những tháng ngày thật sự ý nghĩa nhất về sau.

Bình yên trải dài, xua tan đi những buồn tẻ, cô quạnh, và vốn đã chẳng bao giờ có em. Vốn không là duyên, không là gió yêu thương thổi mãi vào một kiếp xuân thì em.

Thôi cho ta chỉ nhớ, và yêu em trong kỉ niệm. Để tâm hồn chẳng biết đến những dạy sóng trở về. Chẳng ích kỉ, mà chút những sầu khổ vào em, như một sự báo thù cho nhứng đớn đau ngày trước.

Và xin hãy để cho ta đi qua những bình yên trải dài, khi ngày nắng chờ em trong vô thức mãi, mà thôi…
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeMon Mar 05, 2012 2:32 pm

Người đàn bà như em...
Người đàn bà như em, đã không còn trẻ nữa. Hai mươi chín rồi, còn trẻ được với ai? Nhưng em vẫn chìm đắm trong thế giớionline. Vẫn tóc ngắn, vẫn giày thể thao và nghe iPod. Nhìn em, ai bảo em đã có chồng và một bé con năm tuổi? Nghe em gọi con, người ta cứ tròn mắt nhìn em….
Người đàn bà như em, có đôi lúc lại điệu đàđến thế kia? Váy ngắn, mái tóc nhuộm màuvà móng tay sơn đỏ chót. Nhìn như thế, chồng nào mà chịu được? Vợ đỏm dáng, nhưng không phải cho mình?
Người đàn bà như em, bên ngoài nhìn vào bảo chắc là phải hạnh phúc lắm. Nếu không,sao em có thể cười suốt thế kia? Nhưng mà, chỉ em biết, em hóa trang nỗi đau của mình rất giỏi. Chẳng nhẽ để đúng với lòng mình, em cứ phải khóc suốt sao? Nếu em khóc, hạnh phúc có về bên em hay chỉ là chút thương vay của những người bên cạnh?
Người đàn bà như em, bên ngoài nhìn vào bảo rằng em mạnh mẽ lắm. Em không sợ mưa, không sợ nắng, không sợ những lời chê bai hay trách móc. Không sợ nếu bị uy hiếp giữa đường. Nhưng em sợ, thì cũng vậy thôi. Xã hội bây giờ, đâu có lòng thương người như những ngày xưa? Nếu em sợ, cũng đâu có ai đưa tay ra cho em nắm?
Người đàn bà như em, sao lại giả dối thế kia? Lúc hiền lành, thùy mị khi lại chanh chua, đanh đá. Chắc ra đường, không ai dám bắt nạt em đâu nhỉ? Có ai biết rằng, dùkhông nhẫn nhịn được bằng người khác. Nhưng nỗi đau em nhận về, đâu có kém ai?
Người đàn bà như em, chắc chẳng bao giờ cô đơn đâu? Vì lúc nào cũng thấy em cười. Vì lúc nào, cũng thấy em bảo rằng, em quenlắm. Bảo rằng, đằng nào mà chẳng thế. Người đi có niềm vui của người đi. Em ở lạicũng có niềm vui của riêng em chứ. Nhưng mình em biết, em cô đơn nhiều lắm. Có bao giờ nước mắt rơi từ phía người ra đi? Có bao giờ nụ cười hé mở trên môi người ở lại? Nhưng em phải cười, để thấy em không hối hận. Những lựa chọn trước kia, em phải cố gắng để đi tới tận cùng.
Người đàn bà như em, chắc có nhiều ngườiyêu lắm. Vì nhìn em kìa, em vui vẻ đến thế kia. Nụ cười như nở thường trực trên môi em. Và em nhìn ai, ánh mắt cũng long lanh như thế. Nhưng ai biết, em lí trí quá nên cuộc sống đều đều, tẻ nhạt. Ngày nối ngày, trôi qua lặng lẽ.
Người đàn bà như em, ai nhìn cũng bảo là đơn giản. Nó thì có gì khi ruột để ngoài da? Nếu như thế, chắc đến giờ khuôn mặt em vẫn chưa có nếp nhăn? Nhưng em lại cần đến kem che khuyết điểm. Nếu như thế, chắc em không lúc nào phải dằn lòng mình không được khóc. Nhưng em lại cắn răng để nước mắt chảy ngược vào tim. Nếu nhưthế, chắc không đêm nào em mất ngủ. Sao sáng ra, lại phải lấy túi lọc trà chườm mắt?
Người đàn bà như em, chắc là đoảng lắm. Nhìn vô tư, đỏm dáng thế kia, liệu có biết rửa bát, quét nhà? Đúng là, em không ba đảm đang được như ông bà cha mẹ dạy. Nhưng nói cho cùng, với tiêu chuẩn nàng dâu hiện đại chưa chắc đã kém xa.
Người đàn bà như em, liệu có chung thủy không? Khi những người đàn ông cứ vo ve bên cạnh? Thỉnh thoảng vẫn thấy em đi cà phê cùng người khác. Vẫn thấy em đi xem phim với một hai gã bạn trai. Nhưng, em chưa từng nắm tay một người đàn ông khác. Chưa từng ôm hay hôn một ai khác ngoài chồng. Và những người đó em chỉ coilà bạn. Vậy, em có chung thủy không?
Người đàn bà như em, có vô cảm quá không? Chưa từng ai thấy em nhỏ một dòng nước mắt? Khi đi xem phim, thấy mọingười khóc, em vẫn im lặng mỉm cười. Em tự hỏi, tại sao phải khóc cho phim? Khi cuộcsống ở ngoài đời thực đôi khi còn đớn đau hơn thế? Giọt nước mắt ấy, để dành chia sẻngoài đời thực. Có nhiều người cần đến vòng tay hay giọt nước mắt của em.
Người đàn bà như em, liệu có quá lạnh lùng? Chồng đi xa, nhưng không hề thấy em kêu nhớ. Dù chồng gọi điện, vẫn trả lời nhẹ nhàng như bạn gọi. Liệu chồng em, có đau khổ lắm không? Nhưng ai biết được, em đau đến tận cùng? Ai biết được, em đã hết niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc? Ai biết được, những giọt nước mắt lặng lẽ rơitrên gối? Ai biết được, em trăn trở mỗi đêm khuya?
Người đàn bà như em, có ngu ngốc lắm không? Khi em cứ tự mình cắn răng chịu đựng? Khi em cứ làm ra vẻ mình mạnh mẽ? Tự an ủi mình mỗi đêm khuya. Sao emkhông biết quên đi những tháng ngày qua, để nhìn về những ngày sắp tới? Sao em không nhận lấy yêu thương bên cạnh, để trái tim được băng bó bởi yêu thương?
Người đàn bà như em, có cần đến tình yêu không? Khi em cứ tự mình tìm những niềmvui nho nhỏ. Em tự làm mình vui, tự làm mình bận rộn. Tự làm mình không lo lắng những ngày qua….
Người đàn bà như em, có đáng được yêu không?....
Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Dâu tây
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở
Dâu tây


Tổng số bài gửi : 166
Points : 1075
Reputation : 12
Join date : 10/01/2012
Đến từ : Hoanguyettaodan.net

Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitimeThu Mar 15, 2012 3:41 pm

Tản mạn cuộc sống ~! 1331531817_anhdepblog.com_love387
Lại thích một mình, cái khoảnh khắc một mình, khoảnh khắc tự do chìm vào thế giới không huyễn hoặc, không phô trương. Ta ném từng cục tức ức nghẹn trong cổ họng xuống mặt hồ trong, ném vào mùa xuân giọt mưa buồn như nước mắt hoen ngày.
Nhìn vào khoảng lặng, chống chếnh thứ men màu kỳ lạ, thứ men không phải tạo dựng từ những điều dối trá, thứ men của tự nhiên, nhẹ và trống không như một miền đau nào đó, ấp ủ trong quá vãng, chảytan trong thứ lôi cuốn ma mị dịu dàng.
Và cứ thế thôi...
Cứ thế chống cằm nhìn ra mặt nước, ngắm những hàng cây, nghe " Một dại khờ, một tôi", nhớ một thời vàng son đã đi qua, từngđi qua nơi này...
Cánh cửa ngôi nhà ấy có lẽ bây giờ vẫn đóng, vẫn im ỉm trong cái thứ âm thanh của linh hồn. Chẳng phải tĩnh yên đã là yên ổn, chẳng phải mặt hồ kia không nổi sóng có nghĩa là phía dưới đã an nhiên.
Về đây...
Một mình về với cõi riêng ta, không ồn ào náo động bởi lời ra tiếng vào. Một mình núpvào bóng cây xà cừ, lắng nghe tiếng rơi củamưa, của gió, của những âm thanh đồng vọng. Người đã đi từ thuở nào, đi từ khi ta còn khờ dại cho đến bây giờ ta đã giả vờ khôn ngoan...
Ngồi một mình chờ cơn mưa cũ, tìm một cái gì đó khuếch trương nỗi buồn. Chẳng phải những khổ đau đang làm con người rơi khỏi quĩ đạo, ta cũng thế chăng ta?
Xin đấy, xin một khoảng yên bình thường thôi. Lắng đọng lại giây phút để ngẫm xem ta là ai, ta đã từng hi vọng điều gì, ta đã có bao lần hối tiếc...
Ngẫm lại xem ta đã bao lần cười mãn nguyện trong niềm hạnh phúc và đã bao lầnrơi khỏi niềm vui?
Không đếm được đâu, chỉ đếm được một cay đắng, một dại khờ, một tôi, chỉ đếm được một xôn xao, một đợi chờ này thôi...
Và cứ thế , ngày đi rất nhẹ...
Cứ để yên tôi trốn một ngày buồn cùng những giai điệu mênh mang của quá khứ, nếm chút dư hương mùa cũ, ngọt nhạt tình đầu...

Về Đầu Trang Go down
http://www.Hoanguyettaodan.net
Sponsored content





Tản mạn cuộc sống ~! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tản mạn cuộc sống ~!   Tản mạn cuộc sống ~! Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tản mạn cuộc sống ~!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Dòng sông quê anh, dòng sông quê em - Trọng Tấn - Anh Thơ
» Cuộc đời hồng - Y Phương
» Lời đắng cho cuộc tình - Đan Nguyên
» Mưa trên cuộc tình - Đan Trường
» Cuộc tình trong cơn mưa - Đan Trường

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Âm Nhạc Không Biên Giới :: Không gian văn hóa :: Nhà sách-
Chuyển đến